Mình đang yếu đuối như thế, phải một mình ở trong hư không vô tận, đây chẳng phải là bật đèn pin trong nhà xí, muốn chết hay sao. “Đừng mà.” Tiêu Trần kéo Tiêu Trần ma tính, chảy nước mắt nước mũi gào khan. “Tuy rằng em không tốt, thế nhưng anh cũng không thể vứt bỏ em như vậy được, lấy tình cảm nhiều năm của chúng ta, sao anh có thể làm ra loại chuyện ấy, đồ không lương tâm nhà anh.” Tiêu Trần ma tính đen mặt, sao nghe kiểu gì cũng giống một người đàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.