Nhìn vẻ đắc ý của Tiêu Trần, mặt mũi Ngục Long tràn đầy hắc tuyến, tật xấu đặt tên lung tung của Đại Đế vẫn chưa chịu bỏ. Ngục Long nở nụ cười thản nhiên nói: “Tiêu Duyệt Tri đi, cái tên này rất hay, ‘núi có cây, cây có cành, lòng mến chàng rồi, chàng chẳng hay’, nghe được đấy.” “Ể? Không phải Tiêu Duyệt Tri, là Tiêu Cẩu Đản.” “Tiêu Duyệt Tri đi, tên rất hay.” Ngục Long làm như không nghe thấy lời Tiêu Trần nói, kiên trì với ý tưởng của mình. Nếu để Tiêu Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.