“Ôi dào, người ta là thanh niên trẻ mà làm cái gì em cũng muốn quản hết thế. Không sao đâu con gái, cứ mặc thế này đi cho đẹp.” Tiêu Chính Dương nháy mắt với Tiêu Mạn Ngữ, nét mặt tràn đầy vui vẻ. “Hì hì, chỉ có ba là tiến bộ nhất.” Tiêu Mạn Ngữ chạy vèo lên, khoác lấy cánh tay Tiêu Trần. Tiêu Mỹ Lệ ngồi xổm trên vai hắn, trong mắt chứa đầy sát khí, lầm bà lầm bầm: “Tiểu yêu tinh.” Tiêu Trần búng cho cô ta một cái: “Cô ấy là em gái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.