“Ăn rất ngon, vào miệng là tan, lại còn rất thơm.” “Vậy chúng ta mau chạy tới đi, nếu không thì quá giờ cơm tối mất.” Tiêu Trần thần tính lôi kéo Minh La chạy như bay. “Đại nhân, là phương hướng này.” “Hở? Ồ…” Khuôn mặt nhỏ của Tiêu Trần thần tính đỏ lên. “Cô sao vậy?” Trên đường chạy tới Lạc Mã hồ, nhìn dáng vẻ Minh La như không yên lòng, Tiêu Trần thần tính có chút hiếu kỳ hỏi. Minh La suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn nói ra miệng: “Đại nhân, tôi đi theo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.