"Cẩu Đản! Ba ra ngoài kiếm đồ ăn ngon cho con, con cứ đi theo dì Long, đừng chạy loạn nhé?" Cẩu Đản nghe vậy rưng rưng muốn khóc, nắm chặt góc áo Tiêu Trần. Tiêu Trần không thể nề hà, bắt đầu tô vẽ cảnh tượng giả dối cho Cẩu Đản, cái gì mà kẹo que to như chậu rửa mặt, cái gì dê nướng nguyên con to như xe tải… Khuyên can mãi, nói đến Cẩu Đản buồn ngủ không chịu nổi, cuối cùng mới gật đầu đồng ý. Tiêu Trần nhìn không trung, tìm đúng phương hướng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.