Lúc này, Lưu Tô Minh Nguyệt ù ù cạc cạc nói: “Cái… Cái động này rất… rất sâu.” Tử Thần cũng đứng hình lắp bắp nói: “Chắc… chắc… không… không sao đâu.” “Ầm!” Lúc này, những ngọn núi xung quanh đều đã sụp đổ, một lượng lớn bụi mù tràn ra. “Nhanh xuống đi.” Bàn tay Tử Thần đột nhiên vung xuống, Tử Triều treo trên bầu trời, điên cuồng lao về phía dưới. “Đi, đi…” Hắc Phong cắn răng, chở Lưu Tô Minh Nguyệt và Võ Vô Địch cùng nhảy vào trong động. Đen, đen như mực, đưa tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.