“Chỉ sợ nhỡ đâu thôi.” Tiêu Trần lắc đầu, “Mấy thứ này tới đây, nhất định là sẽ thả những phân thân này ra, nếu không chúng nó sang đây xem phong cảnh sao?” A Công nghe vẻ mặt căng thẳng, gật đầu: “Nên đối đãi thận trọng.” “Tôi đi tìm Lưu Tô Minh Nguyệt, lập tức trở về Liên Hoa Động Thiên.” Tiêu Trần nói bước ra một bước, thế nhưng cảnh sắc trước mắt đột nhiên phát sinh thay đổi. Đen, đen nồng nặc như là vẩy mực, đen đến giống như đã có thực chất, Tiêu Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.