Mặc dù không cùng một chủng tộc, thế nhưng ai cũng như nhau, mọi người suýt nữa chảy nước miếng. “Có có có, đồ ăn ngon có rất nhiều.” Dương Bá Thiên lấy ra thịt bò và bầu rượu, vẻ mặt hưng phấn đưa tới trước mặt Lưu Tô Minh Nguyệt. “Đều là cái thứ gì?” Nhìn khối thịt bò lớn và rượu mạnh, mọi người suýt chút nữa thì phì cười. Lưu Tô Minh Nguyệt cũng không kén chọn, nhận lấy thịt bò gặm ngay tắp lự. “Hu hu…” Cô nhóc bị đau quai hàm, thế nhưng vừa luyến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.