Thế nhưng trái lại Tiêu Trần lại không có ý ra tay ngăn cản cây gậy màu vàng. Tiêu Trần không nhận thấy được một tia ác ý, thậm chí từ trên cây gậy vàng toàn là sự vui mừng, giống như đứa trẻ đi lạc tìm được mẹ mình vậy. Cây gậy sau khi thu nhỏ chỉ dài bằng chiếc đũa ngắn, nó nhảy cẫng hoan hô đi tới bên người Cẩu Đản. Nó không ngừng xuyên tới xuyên lui bên người Cẩu Đản, bộ dạng rất vui vẻ. Cẩu Đản dường như cũng cảm nhận được thiện ý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.