Năm tháng đó, ta dập đầu ôm lấy bụi trần, chẳng phải vì hướng Phật, mà chỉ để được cận kề hơi ấm của người. Cuộc đời đó, ta băng sông vượt núi, chẳng phải vì tu hành kiếp sau, mà chỉ để gặp được người trên đường. Chớp mắt đó, ta phi thăng thành Tiên, không phải vì trường sinh, mà chỉ vì bình an vui vẻ của người…” Thiếu niên anh tuấn, thiếu nữ ngọt ngào, câu thơ thâm tình, tất cả đều hoàn mỹ biết bao. Ôi! Đây có phải là tình yêu không? Nhưng đám người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.