Tiêu Trần liếc nhìn những chữ lớn trên phong thư. “Xin Ngô huynh tự mình mở ra.” Tiêu Trần không có ý định mở lá thư, hắn chỉ nghiêng cổ nhìn vào đôi mắt lộ ra từ chiếc mặt nạ quỷ thôi. Đôi mắt này rất đẹp, bên trong đầy vết nứt màu đỏ, giống như viên hồng ngọc vỡ vụn, một vẻ đẹp tuyệt trần. Còn con mắt hẹp giống như mắt rắn ở giữa lại toát lên vẻ bí ẩn và nguy hiểm. “Đôi mắt của anh rất đẹp.” Giọng của Tiêu Trần có phần háo hức. Nghe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.