Ý thức của Tiêu Trần bám vào những sợi tơ vàng kim muốn đi đến tận cùng vũ trụ. Thế nhưng không biết đã bao nhiêu năm trôi qua mà những sợi tơ ấy vẫn chưa dừng lại. “Có lẽ vũ trụ thực sự không có điểm cuối cùng!” Tiêu Trần không hề xoắn xuýt với vấn đề này nữa, ý thức lập tức quay trở lại thân thể. “Tán…” Tiêu Trần nhàn nhạt mở miệng, nói ra chữ tán thứ hai. Ánh sáng nổi lên trong mắt Tiêu Trần, khoảnh khắc đó sức mạnh Cương thi đồng loạt nhảy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.