"Mẹ, đưa cho con đi!" Tiêu Trần bất đắc dĩ nhận Độc Cô Tuyết ôm vào trong lòng. Nhóc này lập tức ngừng khóc. "Phù phù" Còn nhổ nước miếng thật mạnh vào Tiêu Trần. "Đã biết, đã biết, sau này có ăn cớt cũng mang cô theo." Tiêu Trần lau nước miếng cho Độc Cô Tuyết, nói với Quỷ Cốc Tử: "Ngài mang theo bọn họ tùy tiện tìm một chỗ ở gần đây đi, phòng thì tự mà lập, hiện tại tôi không rảnh quản các người." Lão đầu cười híp mắt gật đầu: "Công tử yên tâm,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.