"Không cần lo lắng, trong thời gian ngắn anh sẽ không rời khỏi trái đất." Tiêu Trần nhìn Tiêu Mạn Ngữ mất mát, cuối cùng vẫn an ủi một câu. Tiêu Trần đứng lên giao Vương Đa Đa đang ngủ say cho Tiêu Mạn Ngữ, nhìn phía xa xa nói: "Anh đi làm thịt hai người, nhóc con em từng thấy." Nghe lời Tiêu Trần nói xong, rõ ràng sắc mặt Tiêu Mạn Ngữ có chút không được tốt, bây giờ chẳng qua Tiêu Mạn Ngữ là một cô gái thiện lương với gia cảnh giàu có, không rành thế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.