Mục lục
Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Trần có chút ngoài ý muốn nhìn nhìn cô gái, mặc dù chỉ là chuyện trong nháy mắt nhưng Tiêu Trần vẫn cảm thấy được trên người cô gái này tản ra lệ khí và huyết tinh.

Lệ khí và huyết tinh kinh người như vậy nếu không từng trải qua một lượng lớn máu lửa là không thể sinh ra được.

Nơi sâu cùng trong đáy mắt Tiêu Trần dấy lên một ngọn lửa màu lam, khí cơ trên người cô gái hoàn toàn bị Tiêu Trần thu vào trong mắt.

Cỗ khí trên người cô gái đã hoàn toàn liên kết thành một dòng suối nhỏ, khí cơ tự động lưu chuyển trong cơ thể, sinh sôi nảy nở.

Khí tức như vậy, so với con rùa già họ Tần gặp hôm qua còn mạnh hơn một bậc.

Hôm qua Tiêu Trần cũng có được không ít thông tin từ ông già họ Tần kia, dựa vào sự phân chia cảnh giới trên trái đất thì cô gái này hẳn là đang ở tiên thiên đỉnh phong, chỉ thiếu một chút nữa là có thể bước vào Kim cương cảnh.

Tiêu Trần dùng xương bắp chân đẩy đẩy đầu của cô gái ra bên ngoài nói: “Không có việc gì đừng tự tìm phiền phức.”

Khóe miệng cô gái hơi nhếch lên, mang theo giọng điệu cao ngạo, “Ồ, thế sao?”

Nói xong cô gái đột nhiên chộp thẳng về phía cổ họng Tiêu Trần.

Tiêu Trần căn bản là không nghĩ tới tránh, thậm chí còn chủ động vươn yết hầu ra.

Cô gái chỉ cảm thấy toàn bộ ngón tay bị một trận đau đớn, tựa như toàn bộ ngón tay vừa mới đâm vào tấm thép vậy.

Tiêu Trần rụt rụt cổ theo phản xạ thần kinh, cái tay cầm xương bắp đùi đột nhiên đập vào sau ót của cô gái.

Cô gái kinh sợ phát hiện bất luận là bản thân có làm thế nào cũng đều không thể nhúc nhích được, cảm giác vô lực sâu sắc trong nháy mắt đã chiếm lấy toàn thân.

“Phành.”

Một tiếng trầm đục vang lên, cô gái trợn tròn mắt lên rồi ngất xỉu.

Trước khi ngất đi cô gái nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi, bản thân được coi là một thiên tài trăm năm khó gặp, mười lăm tuổi đã tiến vào tiên thiên, hai mươi tuổi là tiên thiên đỉnh phong, không hề kém cạnh chút nào so với đám thiên chi kiêu tử của các đại gia tộc siêu cấp đó, làm sao mà lại bị một tên nhìn như vô hại không cảm nhận được một chút sức lực nào cầm một cái xương bắp chân áp chế như vậy?

Tiêu Trần đỡ lấy cô gái đang ngã đổ về phía mình, hôn hôn cái xương bắp đùi trên tay, cảm khái nói: “Đồ tốt, có thể vừa công vừa thủ.”

Tiêu Trần vác cô gái đang hôn mê vào nhà vệ sinh nữ, một tay ném cô gái vào một phòng vệ sinh, động tác thô lỗ không hề có chút giác ngộ thương hoa tiếc ngọc nào.

Mũi của cô gái đập vào cái bồn cầu bên cạnh, máu mũi không ngừng chảy ra.

Tiêu Trần nhếch nhếch khóe miệng: “ Đồ vỏ dưa, làm phiền bản đế xem kịch, không giết chết cô coi như cô gặp may mắn lắm rồi.”

Tiêu Trần đóng cửa phòng vệ sinh lại, xách cái xương bắp đùi chuẩn bị dời đi.

Lúc này phòng vệ sinh bên cạnh đột nhiên mở cửa ra, một đôi chân dài thẳng tắp đập vào mắt Tiêu Trần.

Bốn mắt nhìn nhau, một tiếng thét chói Tai vang lên: “Bắt lưu manh!”

Tiêu Trần trừng mắt, vung tay lên một cái hắc khí nhàn nhạt liền bao phủ toàn bộ nhà vệ sinh.

“Kêu nữa đi, kêu tới rách cổ họng cũng không ai nghe thấy đâu.”

Cô chân dài kinh hãi lùi về sau hai bước, ôm ngực khó khăn nuốt xuống một ngụm nước miếng, nhìn nhìn cái tên đang cầm khúc xương người kia.

“Cậu, cậu sao lại ở đây?”

Tiêu Trần lúc này cũng đã nhận ra chủ nhân của cặp chân dài, chính là Tiếu Tiểu Tuyết có duyên gặp mặt một lần lúc tối hôm qua ở biệt thự Lạc gia.

Tiêu Trần iền vui vẻ: “Ây da, chuyện tự tìm cái chết các cô đúng thật là rất tích cực.”

Tiếu Tiểu Tuyết thấy là người quen, quả tim sắp nhảy tới cổ họng cũng được hạ xuống.

“Cậu sao lại ở nhà vệ sinh nữ?” Tiếu Tiểu Tuyết có chút hồ nghi hỏi.

Tiêu Trần múa khúc xương một đường rồi nói: “Đến tham quan một chút.”

“Tham quan nhà vệ sinh nữ? Tên này không phải là biến thái đấy chứ?” Tiếu Tiểu Tuyết không nhịn được lẩm bẩm.

“Cô tới bệnh viện làm gì? Khám phụ khoa à?”

Tiếu Tiểu Tuyết trừng mắt: “Hôm nay ông nội tôi tới đây thị sát, tôi rảnh rỗi không có việc gì làm nên theo tới gớp vui.”

“Tới góp vui? Cô là đang tự tìm đường chết thì có.” Tiêu Trần bĩu môi.

“Cậu ở bệnh viện làm gì thế?” Tiếu Tiểu Tuyết hiếu kỳ hỏi.

“Cắt bao quy đầu.” Tiêu Trần phất phất tay giải trừ cấm chế, đi ra phía cửa nhà vệ sinh.

“Cắt bao quy đầu.” Tiếu Tiểu Tuyết xấu hổ đỏ mặt, tên này đúng thật là.

Thấy Tiêu Trần sắp đi, Tiếu Tiểu Tuyết vội vàng đi theo.

“Đi theo tôi làm gì, muốn xem tôi cắt bao quy đầu à?” Tiêu Trần nhìn thấy cái đuôi bám theo sau liền hỏi.

Tiếu Tiểu Tuyết lại đỏ mặt, có chút lắp bắp nói: “Tôi hơi sợ.”

“Cũng không phải là cô cắt bao quy đầu, cô sợ cái gì.”

Nghe Tiêu Trần nói vậy, Tiếu tiểu Tuyết xém chút thì phun ra một ngụm máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK