Bóng dáng thiếu niên dần dần phai mờ, cuối cùng thiếu niên đáp xuống Địa Cầu. Tiêu Trần thần tính đang phơi mình dưới nắng khi nhìn thấy bóng dáng mơ hồ trước mặt bỗng gào khóc. Tiếng khóc khàn giọng kiệt lực, tiếng khóc thê lương đến vô cùng. Bóng dáng nhẹ nhàng ôm lấy Tiêu Trần thần tính đang khóc lớn, nhẹ nhàng hôn lên trán của hắn. “Tạm biệt, tình yêu của tôi.” Tiêu Trần thần tính muốn ôm lấy bóng dáng ấy, nhưng là hắn không thể nào chạm vào. Bóng dáng không dừng lại, đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.