Tiêu Trần nhân tính luống cuống tay chân lấy ra sữa bột, pha sữa đút cho tụi nó. “Ngoan, ngoan, ngoan, bé ngoan không khóc, tới bú sữa nào.” Tiêu Trần nhân tính đưa sữa bột đã được pha xong tới trước mặt hai đứa trẻ kia, tụi nó không kịp chờ đợi ôm bình sữa bắt đầu bú điên cuồng. Tiêu Trần nhân tính nhìn thú vị, véo nhẹ chân nhỏ tiểu tử béo mập kia. “Ngài thật đúng là càng ngày càng giống cái người phàm.” Thấy Tiêu Trần nhân tính hài lòng, Bàn Cổ Tà Tướng bên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.