Bắp đùi trắng nõn như ngọc của Lưu Tô Minh Nguyệt lộ ra. “Anh làm cái gì vậy hả, đồ háo sắc.” Lưu Tô Minh Nguyệt đè lại váy của mình, khuôn mặt nhỏ mắc cỡ đỏ bừng. Tiêu Trần nhìn Lục Liễu cười nói: “Ông không cho, ngày nào tôi cũng vén váy của Minh Nguyệt lên, sớm trưa tối mỗi buổi một lần.” “Cậu, cậu, cậu…” Lục Liễu tức giận đến lắp bắp. “Ông đây chưa từng thấy ai vô liêm sỉ như cậu cả.” Tiêu Trần khẽ búng đầu Lưu Tô Minh Nguyệt cười nói: “Ơ không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.