Trong nháy mắt vui vẻ: “Mỹ nữ, chạy vội vã như vậy, có phải là luyến tiếc tôi không!” Người chạy tới chính là nữ cảnh sát thoát đi ban nãy, ngực nữ cảnh sát kịch liệt phập phồng, nhìn bộ ngực ngày càng đồ sộ. “Có, có người nhà họ Ứng, rất nhiều.” Nữ cảnh sát thở không ra hơi nói. “Chớ hoảng sợ, chớ hoảng sợ.” Tiêu Trần kết thúc sưu hồn, phủi tay đứng dậy. Nữ cảnh sát nhìn lão già trên mặt đất, sư phụ ngày xưa của mình. “Ọe?” Nữ cảnh sát đột nhiên nôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.