Nhìn cảnh trước mắt giống như một thế giới khác, Tiêu Trần nhướn mày cảm thấy khá thú vị. Đại mạc hoang vu lúc trước đã biến mất không còn dấu vết thay vào đó là cảnh tượng rất quỷ dị. Bầu trời chỗ này đỏ sậm một cách quái đản, nhìn giống như vết máu đã khô lại còn có cảm giác rất ngột ngạt nặng nề. Thiên không áp xuống rất thấp, làm như chủ cần nhảy lên là có thể chạm vào bầu trời đỏ quạch kia được ngay. Mặt đất lại xám như tro tàn, xương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.