“Oa oa oa…” Lúc này, tiếng khóc của trẻ nhỏ phát ra từ phòng bảo vệ. Đó là Độc Cô Tuyết, lúc nãy vì muốn diễn thật tốt vai một bệnh nhân bị liệt nửa người nên Tiêu Trần đã đem Độc Cô Tuyết vào phòng bảo vệ. Có lẽ do không được nhìn thấy Tiêu Trần cả buổi, Độc Cô Tuyết lúc này lại bắt đầu gào lên. “Ôi, Tiểu Tuyết Tuyết đừng khóc, đừng khóc.” Dưới ánh mắt nhìn trừng trừng của mọi người, Tiêu Trần - “bệnh nhân bại liệt” cứ thế đứng dậy, lon ton chạy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.