Mọi người nhìn cười, nào có thư đồng nào lại nói công tử nhà mình giống chó bao giờ, kiểu ví von này cũng quá... hình tượng đi thôi! “Không có việc gì.” Tiêu Trần khoát khoát tay áo, tiểu tử tiểu đồng này trông vô cùng đáng yêu, nói chuyện lại còn êm tai, thật khiến cho người ta muốn tức giận cũng không được. ‘Ai ôi.” Đúng lúc này u Dương Đức mới từ từ tỉnh lại. Tên chó này đúng là không đổi được thói ăn cứt, vừa mở mắt đã nhìn chằm chằm vào Tiêu Trần....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.