“Tự tin lên, tôi đang nói chính là các anh, những bằng hữu của hiệu buôn Vạn Vĩnh.” Tiêu Trần cười híp mắt gật đầu. Đối với hiệu buôn Vạn Vĩnh, những lời này không khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Nhưng đối với những người khác, đó là sét đánh ngang tai giữa ngày nắng. Nghĩ đến những gì bọn họ đã làm với hiệu buôn Vạn Vĩnh vừa rồi, tất cả mọi người không khỏi run rẩy. Nhan Tử Ninh đứng dậy chạy như điên đến trước mặt Tiêu Trần, nước mắt không thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.