Quả nhiên, bóng đen phía trước cũng đột ngột dừng lại. “Bà nội, hoa trong gương, trăng trong nước, hay là âm vật quấy phá?” Tiêu Trần mắng. Sở dĩ Tiêu Trần cảm thấy bóng đen phía trước rất quen thuộc là bởi vì người đàn ông phía trước chính là Tiêu Trần! Tiêu Trần quay người chạy lại, nắm lấy Lưu Tô Minh Nguyệt trên tay đặt lên vai mình. “Giúp tôi nhìn gã ở phía sau.” Tiêu Trần dặn dò một tiếng, tốc độ hồ lô nhanh đến cực điểm. “Hả?” Lưu Tô Minh Nguyệt ngồi trên vai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.