Một bóng dáng mơ hồ chặt chẽ theo sau mông Tiêu Trần, giống như một ác quỷ âm hồn bất tán. Mà đằng sau bóng dáng mơ hồ ấy, có hai nữ tử cũng đang theo sát. Tiêu Trần vừa chạy băng băng vừa lau mồ hôi trên trán. Hắn đã chạy liên tục ba ngày ba đêm, không dừng lại một giây nào, nếu không phải thân thể rất tốt, chạy rất nhanh, chỉ sợ hắn đã bị đuổi kịp, bị đánh thành cái bánh thịt từ lâu rồi. Lúc này sắc mặt Tiêu Trần vô cùng tái nhợt,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.