Từ Kiến Quân nhìn Tiêu Trần với vẻ cầu xin: “Được thì cũng được, nhưng có thể để tôi đưa cậu về nhà không?” Tiêu Trần xoay chuyển con ngươi, suy nghĩ một lát, thêm một việc chi bằng ít hơn một việc, cứ nghe theo con hàng này vậy. Từ Kiến Quân thấy Tiêu Trần gật đầu, tảng đá lớn trong lòng anh ta rơi xuống. Bọn họ đi đến cổng trường học, xung quanh nơi này đã tụ tập đầy cảnh sát, tất cả đám cảnh sát trông thấy Từ Kiến Quân dẫn theo một chàng trai xuất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.