Bọn họ không nói họ đến để báo thù, mà nói rằng họ đến để chết. Kẻ đến giết người không đáng sợ, kẻ đến chết mới đáng sợ, bởi vì loại người này bình thường có thể một địch mười. Bàn tay đang khắc hạt dưa của Tiêu Trần đột nhiên dừng lại. Tiêu Trần bỏ hạt dưa vào miệng con quái vật đang lượn lờ xung quanh mình, cắm Liên Thương Sinh xuống đất. Tay phải Tiêu Trần đặt lên chuôi đao, tay trái đặt lên tay phải, hai chân hơi dạng ra, mắt nhìn thẳng về phía...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.