“Buông ra, đồ dê xồm.” Lữ Linh Đồng tức giận nghiến răng nói. Tiêu Trần dường như không nghe thấy, nhéo nhéo cái cằm nhỏ của Lữ Linh Đồng, nhìn trái, lắc qua phải, sau đó khẽ cau mày, "Thật là một tư chất tu luyện khoa trương." Tiêu Trần cảm thấy cơ thể Lữ Linh Đồng vừa rồi có gì đó không ổn, nhưng bây giờ sau khi xem xét kỹ càng, cuối cùng hắn cũng xác nhận được suy nghĩ của mình. "Một thân thuần khiết rất hiếm có, trời sinh tu hành bại hoại." Lữ Linh Đồng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.