“Chúng ta thay đổi, cậu đến ăn, thấy sao?” Tiêu Trần ma tính nhìn Tiêu Trần nhân tính giống như nhìn sửu nhi. “Ơ ơ ơ, chính cậu tự gây họa thì tự đi mà chịu trách nhiệm đi! Ha ha!” Tiêu Trần nhân tính quay đầu lại đạp một cước, đá phăng chiếc quan tài bên cạnh đi. “Ngủ cái con mẹ cậu ấy, dậy high cái coi!” Nhân tính ôm chân, gương mặt ti tiện. Khóa sắt trên quan tài bị đạp bay từ từ nới ra, một góc quan tài dần dần hé mở. Một thần sắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.