Huyết Nương Tử suýt chút nữa thì phun ra một búng máu: “Người đã thành như vậy rồi, anh vẫn còn đi kích thích nữa hả.” Tiêu Trần nhìn cổng biệt thự nhà họ Lạc cùng ba cái đầu chết không nhắm mắt trước mặt, trong lòng cũng thở dài: “Lá gan con bé nhỏ như vậy, không bị hù chết ngay tại chỗ đã là chuyện tốt rồi.” Tiêu Trần suy nghĩ rồi quay sang nói với Huyết Nương Tử: “Trên người của cô có tử ngọc không?” Đương nhiên Huyết Nương Tử biết ‘tử ngọc’ trong miệng Tiêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.