Nói thật, cái thứ Vận Mệnh Thiên Quốc đó Tiêu Trần cũng không hiểu, thậm chí truyền thuyết về nó, ở trên đời này cũng không truyền lưu, tìm không ra dấu vết nào. “Lãnh cảm…” Tiêu Trần nghiêng đầu, gọi Tiêu Trần ma tính một tiếng, kết quả Tiêu Trần ma tính còn chẳng thèm động đậy. “Đại ma đầu…” “Đẹp chai…” “Tiện nhân nhà mi.” “Có rắm thì phóng.” Tiêu Trần ma tính nhịn xúc động một tát đập chết Tiêu Trần xuống. “Vận Mệnh Thiên Quốc, cậu biết rõ là cái gì không?” Tiêu Trần cười hì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.