Nhìn thấy những vết thương trên khắp cơ thể của Ngục Long, đôi mắt Tiêu Trần đầy vẻ đau lòng. Ngục Long đưa thanh hắc đao đã đầy vết nứt cho Tiêu Trần. “Đừng nghĩ đến việc vứt bỏ tôi!” Vẻ mặt Ngục Long lạnh lùng cảnh cáo. Tiêu Trần mở miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra bất cứ lời nào. “Tôi là đao của ngài, tôi phải ở trong tay ngài, chứ không phải bị ngài đặt ở một nơi an toàn.” Ngục Long nói xong, bóng dáng dần dần mờ nhạt, cuối...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.