Hắc Phong hét thảm lên như giết lợn, không ngừng dùng móng heo, cào lấy tay Tiêu Trần đang nắm lỗ tai của mình. “Buông ông đây ra, trư gia là vì tốt cho mi.” “Tuy không biết là thứ gì tới, nhưng khẳng định là thứ tốt. Như thế nào đi nữa cũng sở hữu huyết mạch dị thú viễn cổ, thật sự cực kì đáng giá.” Người xung quanh, đang nhìn chăm chú vào biến hóa kinh người phía chân trời. Đột nhiên sắc mặt của một người thay đổi, giọng có chút run rẩy nói: “Hướng kia,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.