“Dáng dấp tôi như hoa như ngọc, đến lúc đó bà muốn cướp sắc của tôi thì làm sao bây giờ, có gì bà nói ở nơi này đi.” Bà lão thấy không lay chuyển Tiêu Trần được, chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Tiểu tử kia, mới vừa rồi không phải cậu nói chuyện tu hành cho chắt gái của ta nghe sao?” Tiêu Trần lập tức đoán được thân phận của bà lão, xem ra chắc là cụ của Nhan Như Ngọc. “Tôi nói nhảm, bà đừng để ý, tôi còn có việc, xin cáo từ.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.