Tiêu Trần nhìn cười ha ha, “Có phải cô mong Tiểu Tuyết uống không hết, chừa lại cho cô một ít không vậy?” Lưu Tô Minh Nguyệt lau nước bọt đi, dẩu mồm mặt không đỏ, tim không đập mạnh nói: “Tôi mới không thích uống cái này đâu, nước trái cây có gì ngon.” “Xoạch.” Trong lúc nói, một giọt nước miếng lại chảy ra. “Không muốn uống, chảy nước miếng để làm gì?” Tiêu Trần nhìn mà buồn cười. “Tôi tôi tôi gần đây đau răng, nên mới nên mới thích chảy nước miếng.” Lưu Tô Minh Nguyệt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.