Lưu Tô Minh Nguyệt lưu luyến phất tay tạm biệt ông lão: "Lão A Công, tạm biệt.” Ông lão cười đến híp cả mắt: “Tạm biệt Tiểu Minh Nguyệt, lúc rảnh rỗi thì trở lại thăm nhà một chút.” “Vâng.” Lưu Tô Minh Nguyệt gật đầu thật mạnh. Lục Liễu đen mặt nhìn Tiêu Trần, rất muốn đi tới đấm chết con hàng này, còn muốn lừa con gái mình chạy mất nữa. “Ơ, Lục mặt quái, sao sắc mặt không được tốt thế?” Tiêu Trần tiện hề hề đi tới bên cạnh Lục Liễu, duỗi chân đá hai cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.