“Phi! Lão già kia, cho ông giả bộ này.” Tiêu Trần nhảy dựng lên, nhổ một bãi nước miếng vào đầu lão già. “Ui chao! Đệch mợ.” Đầu của Tiêu Trần sững lại một lúc, quên mất nước miếng của mình có độc. Chỉ trong tích tắc, lão già đã hóa thành bảy sắc cầu vồng, Tiêu Trần vừa lấy ra giải độc đan, hai chân lão già đạp một cái, về chầu ông vải. “Này… là do tu vi của ông quá thấp, không chịu nổi đấy!” Tiêu Trần có chút đáng tiếc cất giải độc đan đi. “Cứ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.