“Đứng lên.” Tiêu Trần nhìn Lục Thường, khẽ nói. Sau đó hắn giật giật ngón tay, mây đen trên bầu trời vốn còn bình tĩnh lập tức trở nên táo bạo, vô số lôi điện đen lao thẳng xuống. Tiêu Trần vỗ vỗ bả vai Hình Thiên: “Đi.” “Hả? Đi ngay à?” Hình Thiên có chút khó hiểu nhưng vẫn nghe theo lời dặn dò của Tiêu Trần, xoay người rời khỏi đây. Lúc này, vô số màn chắn đen mọc lên khắp đất trời, bao phủ toàn bộ Thiên Trì và đám thần tiên gì đó ở bên trong....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.