“Định mệnh, sao tôi không biết thế.” Tiêu Trần gương mặt hoài nghi: “Cậu rốt cuộc che giấu bao nhiêu chuyện thế hả.” Sở dĩ Tiêu Trần hỏi như vậy, là vì ở trong trí nhớ của Tiêu Trần, cũng không có ký ức về thời đại Đại Hắc Ám mà thiếu niên nói. Tiêu Trần là thiếu niên phan ra, ký ức của Tiêu Trần, cũng có thể nói là do thiếu niên đắp nặn, đương nhiên thiếu niên có thể giấu diếm một số chuyện. Thiếu niên cười: “Biết thì cũng chẳng có ích lợi gì, chỉ tăng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.