Mặc dù người đàn ông không rõ ràng lắm, nhưng vẫn chạy ra ngoài gọi người. Tiêu Trần đá Tiếu đại sư đang run sợ mà nói: “Đừng nghĩ nữa, vừa nãy tôi châm đại đấy!” “Hả?” Tiếu đại sư lấy lại tinh thần, mặt đầy bất đắc dĩ. Tiêu Trần võ vai Tiếu đại sư, trêu chọc: “Ông già, học y không có tiền đồ, ông không cứu được mấy người đâu.” Tiếu đại sư lại lắc đầu, vẻ mặt kiên định, nói: “Cứu được người nào thì hay người nấy!” Tiêu Trần cười lắc đầu. Ấn tượng mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.