Cửu Vĩ Hồ vừa nói vừa nhẹ nhàng đặt tay cô xuống, vào giây phút cuối cùng của cuộc đời, cô ta sợ tay của mình sẽ quấy nhiễu Tiêu Trần. Cửu Vĩ Hồ để lại sự dịu dàng cuối cùng cho Tiêu Trần. Cửu Vĩ Hồ rời đi. Đi vô cùng đột ngột, rất đột ngột. Thế sự vô thường, bốn chữ này sao mà tàn nhẫn đến thế. Ngay cả Tiêu Trần đã nhìn quen sinh tử, nhìn thấu thế sự, cũng không thể chấp nhận hiện thực tàn khốc này. Rõ ràng mới đây không lâu, nữ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.