“Đúng là nghiệp chướng mà!” Quỷ Xa lắc đầu, trong lời nói có tí mùi vị trách trời thương dân. Tiêu Trần chỉ về phía đại dương bên dưới, hỏi: “Tại sao không vào trong biển?” Cô gái chớp chớp đôi mắt cún long lanh cười rộ lên, lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ. “Những người kia không cho chúng tôi xuống biển, họ nói chúng tôi dơ bẩn.” “Con mẹ nó đánh rắm chó gì chứ.” Trong mắt Quỷ Xa đầy căm giận bất bình. Tiêu Trần chỉ chỉ xuống phía dưới, nói: “Muốn đi không?” Trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.