“Ha ha, cậu thú vị ghê, đi nha.” Bàn Cổ Tà Tướng phất phất tay, bóng dáng đột nhiên biến mất. “Đúng rồi, hẹn gặp lại lần sau, đến phiên cậu mời tôi một ly đấy.” Thanh âm của Bàn Cổ Tà Tướng từ rất xa truyền đến. “Không biết xấu hổ, đã ăn hết bao nhiêu thứ của người ta như vậy rồi.” Lưu Tô Minh Nguyệt tức giận vung nắm đấm nhỏ của mình. Tiêu Trần nhìn thấy bộ dạng dễ thương của Lưu Tô Minh Nguyệt bèn bật cười ha ha. Tiêu Trần để lại một trái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.