Tình cảnh rễ cây mục nát cùng mặt biển yên ả hình thành một hình ảnh tương phản rất rõ ràng, khiến cho người ta không thể không hoài nghi hai chỗ này cơ bản là không cùng một thế giới. “Ra đây.” Tiêu Trần nói khẽ, âm thanh trùng trùng điệp điệp lan ra. Bên trong những hốc cây u ám thâm tịch đột nhiên bừng lên vô số điểm sáng xanh lam. Thập Nhất khẩn trương nhìn những điểm sáng này, đồng thời cũng nắm thật chặt góc áo Tiêu Trần. “Con mẹ nó, nghiệp chướng mà, đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.