“Vô tri, ngu xuẩn.” Mặc Nham lạnh lùng nhìn Nhan Tử Ninh: “Các người vĩnh viễn cũng không hiểu được, đại nhân là dạng nhân vật gì.” “Anh có ý gì?” Vẻ mặt Nhan Tử Ninh không tốt mà hỏi. “Cảnh cáo một lần cuối cùng, lái thuyền.” Mặc Nham căn bản không có ý giải thích, khí thế trên người bắt đầu bộc phát. Khí tức kinh khủng nháy mắt bao phủ toàn bộ thương thuyền. “Anh không nên xằng bậy.” u Dương Đức, Trần Thiếu Kiệt còn có Tiếu Sương, lúc này cũng chạy tới, thấy Mặc Nham...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.