“Gặm có cái đầu thôi mà khó đến vậy sao?” Tiêu Trần vẻ mặt vô tội hỏi. “Tôi dạy anh một phương pháp ha!” Tiêu Trần dùng gậy nhẹ nhàng gõ vào đầu Bạch Thường: “Tưởng tượng mình là một con súc sinh, một con súc sinh đói khát, ăn cái đầu này là có thể sống, thử xem xem.” Bạch Thường nuốt nước miếng, nhìn ánh mắt chết không nhắm mắt của Kỳ Dược, làm sao có thể ăn được đây. “Đại… đại nhân, tại hạ không phải súc sinh.” Bạch Thường run giọng nói. “Con mẹ nó, mày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.