“Nói nhiều quá.” Lạc Dương cười lắc đầu, hôm nay tâm tình tốt như vậy, nhịn không được nói thêm vài câu. Lạc Dương nhìn Nam Cung Thiêm Hương, đột nhiên có hứng thú, muốn xem cô trông như thế nào. Lạc Dương chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt thật của Nam Cung Thiêm Hương, hoặc là nói không ai nhìn thấy khuôn mặt thật của cô, bởi vì khuôn mặt của cô luôn được che bằng một tấm vải đen. Lạc Dương vung tay lên một cái, tấm vải đen trên mặt Nam Cung Thiêm Hương bay đi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.