Trương Bác thấy vẻ chọc ghẹo của Tiêu Trần thì thật sự không có lòng tin: "Tiền bối, sao ngài không giết tôi." Tiêu Trần ngây ra nhìn Trương Bác: "Bổn đế có phải ma quỷ đâu, sao có thể giết người lung tung được." Mọi người nhìn về phía thi thể không đầu trên mặt đất: ‘Tin ngài mới có quỷ.’ "Hơn nữa tôi cảm thấy kỳ phẩm của ông tốt vô cùng. Ông là người đầu tên chơi xong ván cờ mới trở mặt với tôi. Mấy tên trước đó chỉ cần bổn đế đi một bước đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.