“Uỳnh!” Đột nhiên một tiếng vang thật lớn vang lên trong gian phòng bên tay trái Tiêu Trần. Tiêu Trần nghiêng đầu nhìn lại, một đôi mặt to lớn màu đỏ tươi, ở trong phòng u ám, vô cùng bắt mắt. Con mắt màu đỏ, mang theo ma lực thu hút lòng người. “Tính tình vẫn khó chịu như thế.” Tiêu Trần bất đắc dĩ lắc đầu. “Hừ!” Một tiếng hừ lạnh vang lên, sau đó ánh mắt đỏ thắm nọ chậm rãi nhắm lại. “Có rảnh á, thì đọc nhiều sách vào, đừng suốt ngày nghĩ tới chuyện đánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.