Trương Bác lau máu tươi bên khóe miệng, cố nén xúc động muốn bùng nổ. Khi pháo của Tiêu Trần không cách quân cờ trực tiếp làm thịt xe của Trương Bác thì Trương Bác như thấy được ánh rạng đông le lói trong đêm tối. "Đại nhân, pháo đánh nghiêng sơn, pháo của ngài sao trực diện nổ chết tượng của tôi như thế được." ‘Xem lần này cậu định ngụy biện thế nào.’ Đáy lòng Trương Bác thoáng sinh ra đắc ý. Tiêu Trần trợn mắt xem thường, nhìn Trương Bác như xem thiểu năng trí tuệ: "Bây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.